Còn vài tiếng nữa là bước sang năm mới, có lẽ cũng nên viết vài dòng nhìn lại năm cũ. Thử xem trong 1 năm qua, mình còn nhớ được những sự kiện nổi bật nào.

Tôi vẫn nhớ, khởi đầu năm 2022 là một cơn bạo bệnh, kéo dài từ mùa Giáng Sinh năm trước. Bị cảm, sốt đâu đó cũng phải 3 tuần mới khỏi. Cũng là thời điểm vừa kết thúc thi học kỳ 1 của năm học thạc sĩ.

8, 9 tháng đầu cũng không có gì quá đặc biệt. Tôi hầu như tập trung toàn bộ nguồn lực của mình vào việc học, nhằm mong kiếm được một công việc sau khi tốt nghiệp. Thỉnh thoảng vẫn đi đây đó nhưng ko nhiều, cũng ít ra ngoài. Hầu như ra ngoài chỉ phuc vụ 2 mục đích: đi chợ và đi lễ. Cuộc sống này giống như 4 năm thời đại học vậy, một con mọt sách đúng nghĩa.

Về định hướng nghề nghiệp và học tập, tôi đã xác định được con đường mình muốn đi. Từ bỏ hẳn ý tưởng sẽ học PhD, mà sẽ chọn hướng phát triển sự nghiệp ở công ty. Xong thạc sĩ, cũng coi như xong luôn cuộc đời học hành trường lớp. Có thể sau này, vì nhu cầu công việc, cần phải học thêm nữa, nhưng đấy chỉ là vì hoàn cảnh cần phải học thêm và tôi thích học về vấn đề đó. Chứ trong tôi, khao khát chinh phục một tấm bằng ở nước ngoài đã xong. Giờ đây, có thêm cũng được, không có cũng chẳng sao. Tôi sẽ có thời gian tìm hiểu nhũng thứ mình thấy thích.

Tôi cũng gần hoàn thành được mong muốn suốt 6 năm của mình, làm việc tại nước ngoài, trong môi trường nói tiếng anh. Nỗi trăn trở này cứ nằm trong đầu riết. Có lúc, tôi phải đối diện với lựa chọn giữa tình yêu ở trong nước và ra nước ngoài để lập nghiệp. Là một người ko đào hoa lắm, thế nên kiếm được một cô người yêu cũng không phải dễ. Tôi đã suy nghĩ vấn đề này rất nhiều, và cuối cùng đã chọn dứt áo ra đi. Khi tự vấn lương tâm, tôi thấy rằng, nếu thời điểm đấy từ bỏ cơ hội sang nước ngoài, tôi sẽ sống một đời trong sự hối tiếc. Nhất là khi nghĩ đến cảnh công việc không như ý, hay người yêu bỏ đi, tôi sẽ chìm vào u uất mất. Với một tâm trạng như vậy, tôi cũng không thể đem lại hạnh phúc cho người kia. Thôi thì mình không chăm sóc người ấy được thì để người khác làm vậy. Tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội mà bấy lâu hằng theo đuổi, tôi muốn phấn đấu cho nó hết sức trước tuổi 30, tôi muốn làm mọi thứ có thể, bất chấp cái giá phải trả cho hoài bão này (chú ý là chỉ trước 30 thôi). Cuối cùng thì, tôi đã sắp thành công chinh phục nó.

Khi công việc ổn định, đấy chính là lúc nền móng tôi xây dựng cho cuộc sống mai sau, cho cả cá nhân và gia đình nhỏ sau này. Tôi không còn cần sống chết để làm nó nữa. Lúc này, chỉ cần vun đắp để sự nghiệp ổn định và ngày càng tiến lên mà thôi. Tôi có thể giải phóng phần lớn sự tập trung vào công việc, để làm những thứ khác. Và đương nhiên, sự căng thẳng cũng được giải tỏa đi rất nhiều.

Về tình cảm, chỉ hai từ thôi: như c.ứ.c. Cũng phải thôi, khi quá tập trung vào mặt sự nghiệp, mặt này không thể chu toàn được. Ấy cũng là cái giá phải trả. Có thể, những ông nào là con trai, đôi lúc sẽ phải đối diện với câu hỏi: sự nghiệp hay tình yêu? Với tôi, cả 2 thứ đều quan trọng như nhau. Nếu có cả 2 cùng lúc thì càng tốt, nhưng nếu phải chọn, tôi sẽ chọn sự nghiệp trước. Và chính tôi cũng đã làm như vậy. Tuổi trẻ qua đi không lấy lại được, cũng rất khó để làm lại từ đầu khi đã có tuổi. Giữa 1 bên luôn ở với mình, giúp ích cho cuộc sống cá nhân và gia đình sau này (chính là sự nghiệp) và một bên có thể ra đi bất kỳ lúc nào, không cần lý do gì dài dòng, chỉ một câu không hợp hay cảm xúc thay đổi, hẳn một người có lý trí nên biết phải ưu tiên bên nào trước. Với cá nhân tôi, sẽ là lợi thế hơn nếu ưu tiên mặt sự nghiệp trước. Tuy nhiên sẽ phải chịu đựng nỗi cô đơn dai dẳng đấy nhé.

Về sức khỏe, tôi mập hơn. Điểm này cũng do tôi lười vận động mà ta, chẳng có lý do gì để chối cãi. Âu cũng là mục tiêu cần phải cải thiện trong năm tiếp theo.

Về các mối liên hệ xã hội, dịp cuối năm nay, tôi đã đưa ra một quyết định, có thể coi là lớn trong cách giao tiếp với mọi người: từ bỏ mạng xã hội Facebook. Tôi đã manh nha ý nghĩ này từ vài năm, nhưng có lẽ cần phải có kíp nổ để kích cho nó hoạt động. Và điều đó đã đến. Tôi là một con nghiện FB, khi mà dùng nó từ 2 - 3h mỗi ngày. Chỉ để lướt news feed hay coi clip giải trí ngắn hoặc vào xem ảnh … gái, NHỮNG cô mà mình đã, đang và sẽ crush. =)))). Thay vì dùng FB, tôi sẽ dùng thời gian đó để viết blog, đấy là lý do vì sao blog này ra đời. Không like, dislike, comment, phản biện, cũng không chủ đích mang tính dạy đời ai cả, blog này đơn giản ghi lại những suy nghĩ của tôi. Nếu có thể giúp ích cho ai đấy thì thật tuyệt, nếu không thì cũng không vấn đề gì. Đây cũng là một cách tôi tự tâm sự với chính mình, tự trải lòng mà không sợ phán xét, khen chê, bla bla.

Về các sở thích khi nhàn rỗi. Tôi đã định hình rằng mình cần phải có sở thích phục vụ 2 mục đích khác nhau: khi ở một mình và khi ở với mọi người. Tại sao lại vậy? Trước nay, tôi thường chỉ tập trung vào sở thích khi ở một mình, chẳng hạn như học Guitar nhưng lại chơi các bài cũ, cổ, classic. Đọc sách thì toàn mấy thể loại triết lý, phát tiển sự nghiệp. Nó không phù hợp với thị hiếu hiện tại nên khá khó hòa nhập khi chơi chung 1 nhóm bạn. Vấn đề này đã tồn đọng từ lâu, nhưng vì mải mê theo đuổi mục tiêu nghề nghiệp, tôi đã phớt lờ nó, khiến nó ngày càng thêm nghiêm trọng. Và cũng chính trong thời gian từ bỏ FB, tôi đã tìm được 1 sở thích khác nhằm cân bằng lại việc này. Xin phép không nói ở đây nhá. Túm lại, giờ đây, tôi đã tìm được những sở thích, mà tôi có thể dùng khi ở một mình, cũng có thể dùng khi ở chung với mọi người. Hy vọng mối quan hệ trong năm 2023 sẽ cải thiện hơn.

Đến với năm 2023, tôi chưa có một kế hoạch hay điểm muốn làm cụ thể nào. Một số ý tưởng đã manh nha trong đầu, tuy nhiên, cần phải có thời gian để sắp xếp chúng lại một cách hợp lý hơn. Có thể là sẽ đi du lịch vài nơi, bù đắp lại khoảng thời gian thiếu hụt trải nghiệm trước đó. Đặc biệt đối mới một đứa nghiện phong cảnh như tôi. Có lẽ sẽ thử phương pháp quản lý công việc mới, sống có “quy trình” hơn. Có thể là cần có một cô người yêu, để nói chuyện, chia sẻ. Cảm giác gần đạt được thành tựu sau 6 năm vất vả, rồi không có một người đặc biệt nào đó để chia sẻ cùng, cũng khá là buồn. Tôi cũng là một người thích các ý tưởng bay bổng, thế nên sẽ rất tuyệt nếu có một người phù hợp để trải nghiệm tình yêu, thứ được gọi là “the pleasure of pleasure”. Không biết dịch câu này thế nào, đại loại là niềm vui của niềm vui. Nếu niềm vui có phân chia cấp độ thì pleasure là cấp độ 1, còn “pleasure of pleasure” là cấp độ 2. Này không chỉ đơn giản là nhân đôi, mà là một sự khác biệt hẳn về bản chất, cao cấp hơn.

Viết tới đây chắc đã đủ, hy vọng năm 2023 sẽ ổn hơn đối với tôi, cũng như với tất cả mọi người.

Happy new year !!!